Ngày hôm nay, nó đi làm ngày thứ 2 của công việc chính thức nào đấy nó được nhận.
Công việc của nó tào lao hơi nhiều, nó không thích, nó có thực lực và bên trong nó trỗi lên một niềm kiêu hãnh (nó nghĩ là vậy, nhưng có lẽ sẽ giống với 2 chữ kiêu ngạo và ngáo đá hơn). Xét về thực lực, nó vẫn luôn tin rằng mọi thứ sẽ ổn, nó sẽ học các kiểu văn hóa rất nhanh, rất lẹ, làm việc sẽ rất ok, nhưng có một sự thật, cái tôi, cái niềm kiêu hãnh từ đầu của nó không cho phép nó hòa tan cùng với các kiểu văn hóa mà nó tự tạo cho bản thân cái định kiến về một môi trường việc làm lý tưởng của nó.
Nó thật sự không thích cái việc, nhân một cái sự kiện nhảm nhí nào đấy, là lại nhậu, nó ghét đến nỗi, với nó mỗi lần nhậu, là việc chỉ dành cho riêng bạn bè thân hữu với nó, ở một nơi riêng tư, không có những kẻ không mời mà đến, một buổi nhậu mang đậm tính thư giản. Nó khinh khỉnh cái khái niệm, nhậu tiếp khách, ở cái đất nước này, nơi mọi thứ được giải quyết thật đơn giản, nhậu là mọi thứ như được bôi trơn, có lẽ nó còn trơn và dính hơn cả cái thứ nhầy nhầy mà bàn tay phải nó tạo ra hằng ngày.
Vốn đã ghét, nhưng hôm nay nó phải chứng kiến và làm theo điều đó, nó phải đứng ngó, rót bia, thêm đá, dọn dẹp cho những kẻ "có chức danh", vào dự tiệc với những nụ cười mà nó chẳng thể biết đâu là nụ cười chân thật, đâu là kẻ giả tạo (à thì để ý một chút cũng thấy vài người) haha, nhưng chính lúc đấy, nó mặc dù ở trong đó nhưng không còn ở trong đó, nó nhìn những con người xung quanh cười ha hả như một lũ giả tạo. NÓ không thích vậy hoy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét